Bận tâm chi chuyện hợp tan
Sinh là nắng gió, tử ngàn hoa bay
Đến như hoa thắm bên này
Đi thành hương ngát tháng ngày bên kia
Một làn sương mỏng cách chia
Đến hôm nay đúng 8 tháng trời kể từ ngày tôi phát bệnh. (Tôi phát hiện mình bị K thực quản vào khoảng ngày 15/8/2020). Trải qua ba lần hóa trị, một trận đại phẫu, rồi sự cố hậu phẫu, v.v…, nói chung là nếm đủ mùi khổ não của cơn bệnh nan y. Bệnh tình đến nay vẫn không có dấu hiệu gì khả quan, cơ thể dần suy kiệt và bắt đầu những cơn đau nhức ngày càng tăng dần, bác sĩ tiên lượng có thể kéo dài được một vài tháng nữa, nên tôi muốn ghi vội lời cuối này, như một LỜI TỪ GIÃ, phòng khi những cơn đau nhức hành hạ khiến tôi không còn đủ sức lực và tỉnh táo để có thể ghi lại đúng như ý muốn, trước khi bước qua “làn sương mỏng cách chia”.
Kể từ khi ngã bệnh, tôi may mắn được sống trong sự quan tâm chăm sóc của gia đình, người thân, con cháu, bạn bè, đồng nghiệp cũ, học trò. Thú thực tôi cũng không ngờ mình được thương mến và quan tâm nhiều đến vậy. Mọi người đều theo dõi diễn biến sức khỏe của tôi với sự quan tâm lo lắng chân thành, khiến tôi thấy mình như mang một món nợ ân tình. Ngoài bà xã tôi túc trực bên cạnh, có một người bạn thân luôn theo dõi sức khỏe tôi từng ngày kể từ khi tôi ngã bệnh. Anh lục lọi đủ thứ tư liệu về ung thư để hỗ trợ cho tôi điều trị. Anh lo cho tôi từng củ sâm, hộp sữa, thậm chí quan tâm đến từng miếng ăn ngon, từng ly cà phê cho tôi, dù hai đứa cách nhau hơn một ngàn cây số. Có những người bạn nhiều đêm mất ngủ vì tôi. Tôi tự cho mình là một trong những bệnh nhân hạnh phúc nhất thế giới trong vòng tay bè bạn..
Căn bệnh mà ai cũng sợ hãi này không làm tôi hoang mang, thậm chí nhờ nó mà tôi trải qua những kinh nghiệm kỳ lạ và hiểu thêm ý nghĩa đời và lòng người. Cũng nhờ căn bệnh quái ác này mà tôi lại có thêm những quan hệ thân thương mới, chân tình và cảm động. Suốt thời gian tôi điều trị ở Chợ Rẫy, một bác sĩ ở Từ Dũ, bạn bà xã tôi, nhờ có mối quan hệ thân tình với bệnh viện Chợ Rẫy, đã lo toan, sắp xếp chu đáo mọi chuyện để tạo điều liện thuận lợi cho tôi, từ lúc xét nghiệm, hóa trị cho đến khi nằm hậu phẫu, tận tụy hơn cả một đứa em gái ruột thịt. Trong thời gian tôi nằm dưỡng bệnh tại nhà người em gái ở Q.9, có một kỹ sư trẻ, con của một người bạn, đã tự nguyện đưa đón tôi trong suốt thời gian 3 tháng hóa trị, từ Thủ Đức đến bệnh viện Chợ Rẫy; rồi sau đó vào bệnh viện chăm sóc tôi ngày đêm khi tôi nằm mổ, tận tụy hơn cả một đứa con. Khi về dưỡng bệnh ở Tam Kỳ, những lần gặp sự cố bất thường về bệnh tật lúc nửa đêm lại có một bác sĩ ở bệnh viện Minh Thiện đến tận nhà xử trí, rồi sau đó tự tay chăm sóc vết thương cho tôi, dù đó không phải là nhiệm vụ của anh, và anh em chỉ biết nhau qua một vài lần ca nhạc nhậu! Tôi tin đó là những túc duyên hạnh phúc mà tôi may mắn có được.
Tôi thấy mình trải nghiệm cũng nhiều của cõi đời rồi. Hơn bao người khác. Tôi có cơ duyên làm người khách nhàn du rong chơi bao năm trong những phương trời âm nhạc cổ điển phương Tây, thơ Đường, Phật học, triết Đông, triết Tây, tin học, v.v… du lịch đây đó cũng nhiều, cũng có viết sách đôi chút để đóng góp cho Phật pháp, cho đời. Như vậy là quá đủ cho một đời người.
Ai rồi cũng phải bước xuống một bến ga nào đó trong chuyến xe đời. Tôi cũng sắp từ giã mọi người để xuống một bến ga. Trên chuyến xe đời ở kiếp này, giữa bao trầm luân trôi nổi, tôi thấy mình là lữ khách hạnh phúc. Tôi đã vào đời bằng tiếng khóc giữa tiếng cười của cha mẹ, người thân, bây giờ sẽ ra đi bằng nụ cười giữa sự thương yêu của người thân, bè bạn, v.v… Hạnh phúc đó đâu phải ai cũng có thể có được đâu?
Tôi là Phật tử, tin tưởng tuyệt đối vào Phật Pháp, nhưng tôi không tin những nghi thức tụng niệm trong tang lễ theo kiểu Phật giáo có thể giúp con người siêu thoát. Tu hành tinh tấn bao nhiêu kiếp còn chưa chắc đã thoát khỏi luân hồi, không lẽ chỉ nghe những lời kinh siêu độ lúc lâm chung mà có thể siêu thoát được chăng? Hơn thế nữa, những người thuộc tôn giáo khác, hoặc qua đời trước khi các nghi thức tụng niệm này xuất hiện thì không siêu thoát hay sao? Tất cả đều do Nghiệp Lực chi phối. Bởi vậy, tôi đã sắp xếp để tang lễ diễn ra đơn giản, và vợ con tôi cũng đồng ý. Thân xác tôi sẽ được hỏa táng, tro rắc xuống biển, sông, và một ít trong vườn nhà. Sẽ không có chiêng trống bùm beng, cùng các loại kèn ò í e não ruột; cũng không có các loại cờ phướng xanh đỏ tím vàng hoa hòe sặc sỡ. Trước quan tài là một bàn thờ để tượng đức Phật Thích Ca và Phật Quan Âm (của bàn thờ trong nhà), một bộ chuông mõ và ít hương trầm. Thân hữu đến viếng lễ tang sẽ tự tay gõ 3 tiếng chuông thay cho nhang đốt. Nhang bây giờ chứa nhiều hóa chất độc hại, gây ô nhiễm môi trường, sao ta không thể thay bằng tiếng chuông cho thanh tịnh? Nếu thân hữu nào đến viếng lễ tang mà có thể ngồi tĩnh tọa (kiểu như ngồi Thiền) trước quan tài tầm 5-10 phút, thì đó là mới là điều tuyệt diệu.
Tôi nghiệm được rằng khi một người thân đến thăm tôi mà trò chuyện trong tâm trạng hân hoan thì tôi thấy hưng phấn, ít mệt mỏi. Ngược lại, nếu đến thăm mà vì thương yêu nên muốn chia sẻ tình trạng bệnh tật với tôi bằng những cảm xúc sầu bi thì tự nhiên tôi thấy mệt mỏi một cách nhanh chóng. Cho nên, nếu người thân và bạn bè đến viếng lễ tang bằng những tình cảm thương yêu mà không bi lụy thì linh hồn tôi hẳn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng.
Tôi từng ghé thăm nghĩa trang Wiener Zentralfriedhof ở Vienna, nơi các thiên tài Beethoven, Schubert, Schumann, Bramhs, v.v… yên nghĩ. Nghĩa trang trông thơ mộng và xinh đẹp như một công viên, chẳng có chút gì gợi lên sự chết chóc, khiến khách đến viếng mộ thấy lòng thanh thản và cảm nhận được sự nối kết dịu dàng giữa sự sống và cái chết. Tôi cho đó là ý tưởng cực kỳ minh triết, và học hỏi điều này. Sao ta cứ muốn biến lễ tang thành cảnh tượng khổ não sầu bi, trong khi nó là cái kết tất yếu cho tất cả mọi người? Thân hữu đến viếng lễ tang tôi sẽ uống trà hoặc cà phê, và nghe nhạc cổ điển. Như nhiều người đã từng đến thăm tôi, uống cà phê và nghe nhạc với tôi khi tôi còn sống. Tiễn đưa linh hồn (tạm gọi thế) ra đi bằng tiếng nhạc êm dịu có khác gì tiếng tụng kinh? Mọi người rồi sẽ trải nghiệm được rằng chết là bước chuyển để nối tiếp cuộc sống theo một thể điệu khác, trong chu kỳ sinh hóa vô cùng.
Tôi xin cảm ơn tất cả những người, trong gia đình lẫn ngoài đời, từ những bậc đàn anh đến thân hữu, học trò, đồng nghiệp, v,v,,, đã gặp gỡ và thương yêu, quý mến tôi trong chuyến rong chơi giữa cõi Ta Bà này. Trong kiếp sau, hay nhiều kiếp sau nữa, nếu có duyên chúng ta vẫn có thể gặp lại nhau.
Đến lúc này, tôi thấy cái Chết cũng chỉ là cái sân khấu ở nơi khác để tôi bước lên chơi đàn như trong đêm nhạc Cung Trầm, mà nhóm bạn thân tổ chức cho tôi vào đêm 28/12/2019 tại Tam Kỳ. Chỉ hơi hồi hộp chút xíu vì có thể tôi sẽ gặp những người khách lạ!
Trân trọng.
Tam Kỳ 5/5/2021.
Thầy Chiến ơi! Những giọt nước mắt em rơi trong tâm thư này là những giọt nước mắt tiếc thương pha lẫn hạnh phúc… hạnh phúc vì đã được làm học trò của Thầy trong cõi trần gian này. Từ một cơ duyên nào đó em được Thầy đề “tặng bé Ngọc Hảo” tập nhạc Trịnh Công Sơn cùng những cuốn sách thầy biên dịch sau này, tuy một số đã phai màu theo thời gian nhưng luôn có một chỗ đứng trang trọng nhất trong tủ sách gia đình em suốt 27 năm qua. Làm sao em có thể… Xem thêm »
Thầy rất xúc động khi đọc những lời của Hảo. Thầy dự định cùng anh Long sang Melbourne chơi với hai em trong năm này, giờ thì kế hoạch đó đã không thành rồi. Hai em đã để lại trong thầy nhiều kỷ niệm đáng ghi nhớ. Sống trong cõi đời phù ảo này, có được những kỷ niệm đẹp là điều trân quý. Thôi thì kiếp sau “con nhỏ Ti Ti” làm học trò thầy vậy. Cả Minh nữa. Ba thầy trò tha hồ mà hát hò, tha hồ mà “Lai rai chén rượu giang hồ” nhé! Hai em… Xem thêm »
Khi xưa lúc Chiến qua Mỹ, bé TiTi có hát bài hát của Chiến sáng tác để tặng Chiến qua FaceTime. Chiến đã từng lên kế hoạch đi chu du khắp nơi, “ tau với mi ghé Úc, thăm bé TiTi, và Minh, rồi đi tiếp “, nay những dự tính đành tạm khép lại .. Nguyện cầu bình an và may mắn đến người bạn , người thầy thân thương của mọi người.
Nghe hung tin e buồn quá a ạ
Có lần e đt cho a Chiến để đến thăm nhưng đt k được
Cám ơn em. Em dù đã về quê nhưng vẫn mãi là cô chủ quán thân thương nhất trong đám bạn nhậu của anh. Món tôm đất, gỏi cá, …. nhớ hoài. Giá như em mà còn mở quán, thế nào anh và bạn bè cũng đến quán để lai rai thêm một lần nữa!
Chúc gia đinh em gặp nhiều may mắn và luôn được bình yên.
Anh Chiến
Gởi thầy link Youtube nhân ngày thầy ghé thăm Melbourne 2011
https://youtu.be/3PLgQLrzuSc
Oh! Em còn giữ được video này, thật là tuyệt!
1 năm nữa chứ anh. Anh sẽ siêu thoát về Niết bàn hoặc tái sinh một nhạc sĩ vĩ đại
Cám ơn bác sĩ Văn. Anh trân trọng và rất cảm kích những gì em đã làm cho anh trong thời gian qua. Anh với em chắc cũng có một chút túc duyên nào đó. 1 năm hay vài tháng có gì khác nhau đâu em?
Chúc em luôn tìm được niềm vui trong cuộc sống và trong âm nhạc.
Thân quý.
Anh Chiến
Thương anh vô cùng! Nhưng rứa rồi em hát những gì sẽ đem theo vào cõi chết ở đâu?
Nhạc Huỳnh Ngọc Chiến luôn còn mãi trong lòng bạn bè anh với tiếng hát Hồ Hữu Đại mà. Cái Chết vẫn diễn ra trong từng phút giây sống đô thôi. Cần gì ở đâu!
Thân quý.
Anh Chiến
Lâu lắm rồi, anh có nói :”Khi nào tau chết thì chỉ cần thằng Đại thỉnh thoảng lên mộ tau hát bài Những gì sẽ đem theo vào cõi chết” mà chừ mộ đâu?
Vì anh không có nấm mộ nên hồn anh có thể ở khắp nơi. Mỗi khi em nhậu hay ca hát bất kể nơi mô, hễ cần là có mặt anh nơi đó! Rứa hỷ!
Bạn có một tài năng lớn, qua đời thật là uổng. Ai cũng thương tiếc.
Lâu qua không gặp lại bạn già! Mình đi tới nơi mà ai cũng quay về, sớm hơn một số bạn bè. Vậy thôi. Chúc nhà thơ Trần Xuân An vẫn sáng tác dồi dào và tìm được nhiều niềm vui trong cuộc sống.
HNC
Mình nghĩ nên có một nấm mộ bằng đá kiên cố, trên đồi, bên sông Tam Kỳ, nhưng cũng gần đường, để nhiều người thuộc nhiều thế hệ về Tam Kỳ, đến Tam Kỳ, thắp hương, đặt hoa nhớ thương. Tam Kỳ sẽ vinh hạnh về nấm mộ ấy.
Cám ơn những tình cảm tốt đẹp của bạn, nhưng những HNC hay TXA đều đã rơi ra ngoài dòng chảy của lịch sử.
Ôi anh Chiến ơi, thật buồn vì ở quá xa và không thể về thăm anh được. Em vẫn mong anh vẫn vui khi vẫn còn đi trên chuyến tàu Trần gian này. Ai rồi cũng đều phải gặp nhau ở ga cuối.
mong Chiến, người bạn học cũ có những phút giây thanh thản, bình an riêng cho mình, Chiến nhé! (Nguyễn Tấn Sĩ)
Trong đâu đó, ta cùng huynh ngẩn ngơ chén rượu giang hồ…kha kha kha
Chờ đại hiền đệ ở Úc về để uống rượu với ngu huynh e rằng không kịp nữa rồi! Bây giờ Sydney trời sắp lạnh, cứ độc ẩm tạm một mình họ Lê nhé!
Vẫn biết mọi thứ thật vô thường, riêng anh để lại trong em nhiều điều…chỉ trong đâu đó…mới cảm nhận và nhiều thương yêu. Hãy bình an…vượt qua…
Rất “DUYÊN” được gặp gỡ Anh một lần trọng chuyến đi thiện nguyện tại Tam kỳ vào năm 2019 do Bs. Đại giới thiệu, Anh là một người dễ gần, thân thiện từ lúc lần đầu gặp mặt, rất mong được tái ngộ với Anh lần nữa trước khi Anh lên một sân khấu khác!
Cũng đành một chén tỉnh say
Cũng đành một chén lai rai giang hồ.
Uống xong một chén rượu đời.
Thong dong cưỡi hạc về Trời an nhiên .
Từ đây quên hết lụy phiền !
Không có lời cuối đâu anh….những gì anh có được trên cuộc đời nầy vẫn còn đó …sẽ là mãi mãi anh nhé…em cũng đã được dự đêm nhạc của anh…rất tiếc không hát được một bài….em rất đồng cảm và ngưỡng mộ anh về triết lý của nhà Phật …nên em thấy rất an tâm….ngay lúc nầy đây em muốn chạy đến thăm anh và hát cho anh nghe thật nhiều bài….ngày anh mất sẽ có rất nhiều người sẽ ngồi thiền để tiễn đưa anh……
Thương Anh nhiều, người Anh cùng học đẹp trai và tài hoa!
Vẫn biết cỏi ta bà, đến rồi đi nhưng lòng sao xao xuyến lạ lùng. anh sẽ khỏe thôi.
Kính cầu Ơn Phật phò trợ cho anh nhân duyên an lành trước khi đi xa.
Dạ khúc cho Lan thật trùng hợp,
Ngày tháng chỉ là những con số ngắn dài.
Lữ khách hạnh phúc là điều mà hiếm ai cảm nhận dc.
An yên anh nhé
Có phải em là bạn của Phước ghé thăm anh dạo trước?
Dạ vâng ạ, hi vọng sẽ gặp lại ngày ko xa
“Lời cuối” thật rốt ráo và minh triết. “Lai rai chén rượu giang hồ” đến tận phút cuối … “Thân hữu đến viếng … sẽ uống trà hoặc cà phê, và nghe nhạc cổ điển”. Tôi tin, dù ở cõi nào, anh vẫn mãi mãi nhẹ nhàng và thanh thoát, như đã từng như vậy trên cõi đời này. Thân quí.
Mình cũng mong được vậy. Cứ “phiêu nhiên mà đến rồi phiêu nhiên mà đi” theo thể điệu “Lai rai chén rượu giang hồ” .
Dù sao, cũng như Vũ Thành An đã có những Bài Không Tên 01, 02, 03 …. , cũng mong anh sẽ có những Lời Cuối 01, 02, 03, 04 …
Ý tưởng của anh cũng là ý tưởng của các bạn thân của tôi. Thôi thì cứ que sera sera vậy!
Tụi con chưa được cụng ly bia lại với chú như bữa hẹn ở Sài Gòn rồi (cháu Solin Cathy)
Làm người phải thủ tín, nhất là hẹn nhậu! Vậy chú sẽ cố gắng phục hôi công lực để ai mốt đây cùng Solin “Lai Rai Chén Rượu Giang Hồ” tại Sài gòn. Nhớ đừng cho Cathy nó biết! Kha kha!
Quá dễ thương Bạn ơi!
Cám ơn người bạn mình chưa có dịp quen biết đã sẻ chia cảm xúc.
Nhớ thầy Chiến và kỉ niệm hát hò lúc thầy qua Melbourne thăm chị Ngọc Hạnh, Ngọc Hảo và em, Ngọc Hương, Thương thầy! Hẹn gặp lại thầy!
Wow! Nhỏ Hương còn nhớ đến thầy Chiến à! Hôm đó hát hò vui quá phải không em. Tam ca “Nụ cười sơn cước” và tiếng guitar. Một đêm Melbourne lạnh giá. Mới đó đã 10 năm (?)
Thầy chúc Ngọc Hương luôn có được nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Thương quý bạn nhiều ! Chúc bạn luôn được vui hơn khi có thể …!
Cám ơn Thu Hương. Mình đã vui và bình tâm lắm.
“Sao ta cứ muốn biến lễ tang thành cảnh tượng khổ não sầu bi, trong khi nó là cái kết tất yếu cho tất cả mọi người? …Sẽ không có chiêng trống bùm beng, cùng các loại kèn ò í e não ruột; cũng không có các loại cớ phướng xanh đỏ tím vàng hoa hòe sặc sỡ”. Một người tinh tường triết lý Phật giáo mà chọn một tang lễ cho mình vô cùng đơn giản và đầy ý nghĩa đồng thời nhiều điều a nói về cuộc sống về tình yêu, về tình người thật là chí lý.… Xem thêm »
Cám ơn những chia sẻ của anh. Những suy nghĩ của anh hợp với những gì tôi muốn nói. Đôi khi có cơ duyên đứng nhìn đời sau “làn sương mỏng cách chia”, ta thấy trần gian giống như một tuồng ảo hóa.
Thưa thầy kính yêu!!em đã đọc từng chữ và hiểu rằng em đã hanh phúc và vinh dự có người thầy tuyệt vời! Thầy chỉ là bước sang một cõi khác tươi đẹp hơn!! Ở đó mới đích thực là cuộc sống , mong thầy tiếp tục đuoc sống cuộc sống vĩnh hằng ở đó có niềm vui có hạnh phúc và ko có khổ đau nghiệt ngã như trần gian mà ta phải trả nghiệp! Thầy đã trả xong rồi đó vậy thầy có quyền ra đi hoan hỉ
Mới đó mà đã gần 40 năm rồi, Xuân Ánh nhỉ! Thầy cùng lớp 5C các em có rất nhiều kỷ niệm đáng để ghi nhớ trong cuộc đời đi dạy của thầy. Xuân Trúc vừa mới ghé thăm thầy cách đây mấy hôm, còn dự định hằng ngày chở thầy đi điều trị theo kiểu “Trường Sinh học” nữa, khiến thầy rất cảm động. Nhưng có lẽ hai thầy trò không thể thực hiện được kế hoạch đó được rồi. Chắc thầy không còn dịp để gặp lại lớp, như ngày 20.11 năm nào bên bãi biển Hội An.… Xem thêm »
Anh mãi mãi là anh Huỳnh Ngọc Chiến trong sự mến mộ và ngưỡng mộ của nhiều người. Vẫn nhớ Mozart Chiến dạy nhạc, tập hát cho sinh viên ở trường sư phạm những năm 1978, 1979. Vẫn biết rất nhiều một thầy giáo thuộc loại hiếm: tốt nghiệp ngành Toán, dạy Tin học, rồi dạy tiếng Anh ở cấp 3. Vẫn nhớ một dịp Tết, tháp tùng những người bạn Tam Kỳ thân thiết của anh đi chúc Xuân mang theo cây guitar. Đến nhà thân hữu, sau lời chúc là tiếng đàn của anh: say đắm. Nhớ anh,… Xem thêm »
Mô-da Chiến ngày xưa nay chỉ còn là Mô-xương. Siêu mẫu và siêu mỏng!
Chúc Ca – Tâm luôn hạnh phúc.
Thân mến
Người anh mà em luôn ngưỡng mộ. Yêu thích cảm giác tràn ngập yêu thương, nhẹ lâng, minh triết pha lẫn chút hài hước trong Lời Cuối này. Mong có duyên để kiếp sau, nhiều nhiều kiếp sau, lại được gặp và đọc các trang viết của Anh, nghe Anh ngân nga …
Anh Chiến ơi lâu quá rồi không biết tin anh. Qua “lời cuối” của anh và vài lời bạn bè anh viết, biết anh đã có bao tình thương mến trong chuyến hành trình này, và H rất vui về điều đó. Anh đã đạt đến tâm thức “chết là bước chuyển để nối tiếp cuộc sống theo một thể điệu khác, trong chu kỳ sinh hóa vô cùng” thật là tuyệt vời. Cuộc đưa tiễn anh, như anh mong muốn, thật đẹp. Khi hay tin, tuy rằng ở đây không có chuông mõ, nhưng H sẽ mở nhạc cổ… Xem thêm »
Anh quá đỗi ngạc nhiên và vui mừng khi nhận được tin nhắn của Hòa. Bặt tin em đã quá lâu. Anh chỉ biết đôi chút thông tin về em qua các em sinh viên khóa 5. Với bạn bè, anh đã dặn dò cả rồi. H. cứ chuẩn bị bài Serenata của Enrico Tosselli do Andre Rieu trình tấu, rồi ngồi uống cà phê, nghe nhạc để đưa anh đi nhé! Đây là một trong những bản nhạc anhh mê nhất trong đời. Tiếng chim trong phần mở đầu của bài đó sẽ là tiếng chim Ca Lăng Tần… Xem thêm »
Tuyệt vời! Quá tuyệt vời. Mãi mến yêu ông.
Ôi giờ mới đọc được anh trả lời. Có những lúc khó mà nói buồn hay vui. Mà buồn vui có lẽ như sinh tử, chuyển hoá giao hoà khôn nguôi. Tâm khoá 5 cũng mới liên lạc được với H và nhắn tin anh nên H mới biết. Dần dần sẽ đọc hết blog những bài viết của anh, và những cuốn sách anh viết, dịch. Cảm ơn anh. Thật tuyệt anh Chiến à. Những thập kỷ qua H không ngờ anh đã sống được trọn vẹn với những mê say của mình, và rất mừng vì điều này,… Xem thêm »
Mời H nghe ca khúc đầu tay ĐÊM TRĂNG KHƠI của anh
https://huynhngocchien.com/vai-ca-khuc-tren-youtube/
Anh viết bài này sau khi thi đậu tú tài, và bị ám ảnh bởi Đường thi. Hinh như có lần anh hát cho H nghe rồi?
Tuy không phải là học trò chính thức của thầy nhưng lúc mô em cũng coi thầy như là người thầy từ kiếp nào rồi. Có duyên gặp được thầy cùng đàn ca, “lai rai chén rượu giang hồ” làm tụi em mở rộng tầm mắt & vinh dự vì không ngờ mình quen được một người thầy tài ba như vậy. Em vẫn còn nhớ những lúc có dịp lai rai với thầy, thầy còn ví von mình như 2 nhân vật trong truyện kiếm hiệp “Tiếu Ngạo Giang Hồ” của tác giả Kim Dung là Phong Thanh Dương… Xem thêm »
Thầy với hai em cũng có chút duyên nên có nhiều kỷ niệm. TIếng hát Ngọc Hảo vẫn còn mãi trong đêm nhạc Cung Trầm.
Thầy ơiiiii
Em học Yết Kiêu hay sao mà “lặn” luôn từ hồi đó đến giờ? Thấy đã gặp lại gần đủ các em trong lớp, trừ em và Cẩm Vân.
“ Trong kiếp sau, hay nhiều kiếp sau nữa, nếu có duyên chúng ta vẫn có thể gặp lại nhau.” Chắc chắn sẽ có cuộc hội ngộ Thầy hỉ
“Ngồi lại, ngồi lại với nhau
Còn tiếng hát, tiếng ca ngọt ngào…”
Thương thầy. Em rất vui khi TÂM của Thầy vẫn AN trong khi chờ đợi đến sân ga cuối.
Cầu mong bạn an lành. Xin phép bạn trích đăng bài của bạn trên FB của tôi. Xin ôm bạn một cái thật chặt. Gia Nguyễn.
Cám ơn bạn. Bàn tay tôi đây, ta hãy nắm nhau một cái thật chặt nhé.
Lâm Tiên Vancouver luôn nhớ về anh, một người đa tài…Tiên chỉ vỏn vẹn gặp anh 2 lần , đám cưới con gái ở Seatle , chuyến du lich Vancouver ở nhà T, những kỷ niệm vẫn còn đó , mỗi mùa hoa đào nở ,kỷ niệm lại về ….tiếc chuyến tàu cập bến quá sớm , anh sẽ rời bến một ngày không xa….mong a ra đi thanh thản trong vòng tay Đức Phật Adida , nếu có duyên kiếp sau sẽ tương phùng.
Trân trọng.
Chào Thủy Tiên. Anh có dịp gặp lại Lâm thêm một lần, năm kia. Anh không còn dịp để mời vợ chồng em qua chơi Seattle hoặc ghé Vancouver thăm vợ chồng em lần nữa. Anh không quên được cảnh hoa đào nở ven đường, giữa cái giá lạnh tê người ở Vancouver. Chúc Lâm Tiên luôn hạnh phúc và bình an trong cuộc sống.
Mình có ký ức về giai đoạn Thân Trung Âm khi mình chuyển từ hậu kiếp trước sang kiếp này. Mình nhớ mình đã đi vào bụng người Mẹ ở kiếp này với sự dẫn đường của một giọng nói. Với những kiến thức và hiểu biết trong kiếp này, anh sẽ làm tốt hơn mình nhiều. Xin chúc Anh được nhiều sự vui ở bên kia Cổng!
Tai Hoa day chinh la Thay cua toi- Huynh Ngoc Chien!❤️
E cầu chúc những gì tốt đẹp đến với anh . Không quan trọng cuộc đời này mình sống được bao lâu mà mình để lại cho đời và trong lòng những người thân người biết mình những gì . Cuộc đời này là cõi tạm, ai rồi cũng ra đi chỉ là trước và sau thôi mà . Con đã lớn khôn thì không có gì phải luyến tiếc vấn vương, cuộc đời e chỉ mong có vậy . Trân trọng những gì Anh để lại cho đời !
Dẫu biết rằng chuyện Sinh Lão Bệnh Tử là tất yếu của đời người, mà sao mắt bổng cay cay. Tiếc nuối hoài niệm cũ, sẽ không còn những buổi chiều hai chú cháu hoà nhạc bên nhau nữa.
Hứa rằng sẽ mạnh mẽ lên
An ủi anh Chiến: xui-hên cuộc đời!
Ai ngờ Anh đã viết LỜI…
Tâm an tĩnh tại, sương đời nhẹ qua.
Khâm phục người anh tài hoa
Đời luôn toả sáng, chan hoà an nhiên
Nhẹ nhàng đối diện cửa Tiên
Dọc ngang đã thoả, ưu phiền làm chi.
Nguyện cầu đừng vội chia ly,
Nghe hai mi nặng, chất gì mặn môi!
(Câu sau trái ý Anh rồi
Lần này duy nhất,… lỡ lời nghe Anh!)
Những gì muốn nói về em, anh đã nói trong bài “Lời cuối”. Anh không nói hai chữ “Cám ơn” vì điều đó chẳng nói được gì! Chỉ biết trong đời mình có thêm một cô em gái bác sĩ thân thương. Quá đỗi thân thương.
Em vẫn hi vọng đây ko phải là những dòng trang thái cuối cùng, 1 người anh lãng tử đa tài …!Dù sao em vẫn thấy ngày mai mãi là nắng ấm và hp luôn vay quanh anh.hãy an vui trong tình iu thương!! và tin tưởng những phúc lành với những nguyện cầu bình an của tc gửi đến anh!!!
Q yên tâm. Anh sẽ khỏe lại. Nếu không, khi cô gái Bạc LIêu hát Cô đơn hay Người đi qua đời tôi, lấy ai đệm guitar?
Vừa mới biết tin, bất ngờ quá! Thầy giáo Chiến, đã cống hiến cho Trung Tâm Tin Học Martin từ những ngày đầu tách tỉnh. Cầu mong thầy vượt qua và hạnh phúc trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Sẽ sắp xếp đến thăm thầy sớm. Love!
Một lời tạ từ thật đẹp, muốn share về fb của Loan nhưng hình như không được (lời hay ý đẹp cần bay xa). Mong anh nhiều an lành.
Hồng Loan/YKH
Cám ơn Loan. Nhớ chuyến đi từ Seattle sang Vancouveur thật vui.
Chúc Loan có nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Đọc bài viết của Chiến mình thật sự rưng rưng nước mắt , thương cho người bạn cùng lớp ngày xưa ,một tài năng mà mình từng hâm mộ .Xin gởi lời chúc sức khỏe đến bạn, lời chúc của người bạn mà có lẽ Chiến còn nhớ đến
Sương- Nguyệt- Lâm – Dung của lớp 12B1 Trần Cao Vân thời tú tài IBM sao không nhớ chớ! Cám ơn tình cảm của Sương. Chúc Sương và gia đình bình an và hạnh phúc.
Con là Hà, bạn của Liêu An, chú có nhớ không ạ ? Con đọc những dòng của chú mà thấy cảm phục chú vô cùng. Tuy con chưa được có nhiều dịp trò chuyện cùng chú nhưng thương quý chú rất nhiều. Những điều chú chia sẻ ở đây, con thấy đồng cảm quá! 3 hồi chuông, & ngồi yên lặng trước di quan….. con nghĩ đây là 1 cảnh tượng đẹp tuyệt và giàu cảm xúc biết bao! Tuy vậy, trong lòng con vẫn mong con còn nhiều cơ hội để gặp lại chú ở Sài Gòn, được… Xem thêm »
Con nhỏ này ngộ thiệt, hôm đầu tiên chú vào SG chữa bệnh là đến ở nhà con bên Q7 sao lại không nhớ! Cám ơn con cảm nhận được hình ảnh 3 hồi chuông và ngồi tĩnh lặng trước bàn thờ Phật và cỗ quan tài. Ít người cảm nhận điều này.
Chú rất vui trước tình cảm của con dành cho Liêu An, khiến cô chú thêm yên tâm.
Chúc gia đình con luôn được bình yên trong cuộc sống.
Thương quý
Chú Chiến
Chú ơi, con chỉ biết khóc huhu , sao con vô dụng quá, con yêu chú nhiều lắm, con cầu mong chú sẽ luôn luôn bình an, chú mãi trong tim con và mọi người, con yêu chú Chiến của con!!!
Chú rất xúc động khi đọc tin nhắn của con. Chú mong con được bình yên trong cuộc sống. Đó là cách con trả hiểu cho Ba Mẹ con, và là cách thể hiện tình thương yêu với chú đó. Thương con.
Chú Chiến
Anh Chiến, em là Thuỷ ở phía trên nhà anh một chút. Còn nhớ con Thủy hồi đạp xe xuống nhà anh hoc̣ đàn guitar? Em mới nghe chị Huyêǹ noí nên lên đây tạm biệt anh. Chúc anh ra đi bình yên.
Cám ơn Thủy. Anh nhớ chứ sao không! mới đó mà đã hơn 40 năm! Em có còn chơi guitar không? Cây đàn cũng là niềm vui trong đời đó em.
Chào bố Chiến ! Cách gọi này cũng lâu lắm rồi con mới gọi lại Bố Chiến .Con nhớ lúc nhỏ con hay được Ba Thắng chở xuống nhà bố Chiến chơi với mấy em. Ba con và bố Chiến hay nói chuyện về thơ ca & nhậu . Khi đọc những lời cuối của bố Chiến,con nghĩ cuộc đời như cõi tạm bợ , rồi ai cũng ra đi sớm hay muộn , sớm chút cũng chẳng sao phải không bố Chiến.Nếu bố Chiến có gặp lại Ba Thắng con thì 2 người vẫn ôn lại chuyện cũ vẫn… Xem thêm »
Thiệt cảm động khi nhận tin nhắn của bé Na. Con làm chú nhớ lại cả một thời quá khứ mà chú sống với ba con cùng bác sĩ Phạm Như Đài và bác sĩ Lê Kim Lộc. Hồi đó con hay gọi chú là “Bố Chiến” theo mấy em. Một thời nghèo khổ của ba con và chú, nhậu toàn rượu gạo, nhưng chú vẫn thấy đẹp như một bài thơ. Ba con cùng bác sĩ Phạm Như Đài là hai người bạn vong niên mà chú rất quý trọng trong đời. Tâm hồn ba con cũng trong sáng… Xem thêm »
Nhớ rồi, anh Thắng pilot trực thăng nhà ở Tam Ngọc. Chiều hôm đó, đầu tháng 6/1992 có uống rượu gạo với Bác Phạm Như Đài, anh Thắng, Anh Chiến và Tý tại nhà anh ở đường Trần Cao Vân.
Em và Thư sẽ nhớ anh mãi mãi .
Love from Sydney
Cám ơn hai đứa em của anh và tình thương mến từ phương trời Sydney.
Một màn sương mỏng cách chia… bạn bè vẫn sẽ gặp Chiến khi mênh mông nhạc của Chiến vẫn vang lên khi bạn bè gặp nhau.
Thanh thản và lạc quan để thời gian lưu luyến kéo dài Chiến nhé.
Sẽ còn “Ngồi lại với nhau” mà anh. Khi ta còn nhớ đến một người thì người đó vẫn còn sống!
Thay mặt anh tôi Dương Tấn Long ( Long Tám Quạ ) gởi đến anh lời chào thân thân ái.
Xin cám ơn bạn và Dương Tấn Long.
Anh Long em muốn xin số phôn anh để thăm hỏi, anh có thể cho em xin số phôn đước không ạ.
Bạn nói Long liên lạc qua email huynhngoc.chien109@gmail.com nhé
Cảm ơn anh
Gặp anh chỉ một thoáng, biết anh qua thông tin của những “đại ca” cùng thời với anh, trong đó có anh vợ. Tuy vậy em rất trân quý anh trong những giây phút ngắn ngủi đó. Nhớ mãi vẫn là ly cà phê “đúp-bồ” với anh khi anh “thách đấu”. Cầu chúc anh luôn giữ đức tin, có sức khỏe tốt để tiếp tục chiến đấu với bệnh tật.
Chào Thông, anh em mình có thời gian gắn bó nơi công ty xây dựng cũng vui! Nhớ những buổi trưa lần quần với cái máy tính 486, vào giai đoạn mà cái computer giống như một vật thể lạ từ hành tinh nào rơi xuống!
Lê Học Lãnh Vân
ANH HUỲNH NGỌC CHIẾN
Tri kỷ một đời tri kỷ đó
Đôi bờ nắng gió một dòng sông
Tiếc chưa cùng nhắp ngàn ly rượu
Vui đã cùng chia mấy khúc lòng
Bạn Lê Học Lãnh Vân
Mong anh qua cơn này để anh em còn dịp gặp nhau…
Bài thơ anh làm hay và cảm xúc! Tôi muốn họa lại một bài nhưng chưa làm được. Đành hẹn vài hôm nữa vậy!
Anh Chiến ơi, chúng ta đã hoạ với nhau rất nhiều bài thơ, bài văn rồi. Đôc bài của anh và rung động là đã hoạ nhau rồi. Lòng hoạ với lòng, tình hoạ với tình. Mong anh không chịu đau đớn, an vui trong đủ loại tình. Mỗi ngày tôi theo dõi, viết với anh mà thấy hạnh phúc.
Anh Chiến thân, tôi theo dõi các trao đổi giữa anh và các bạn anh, trong đó có vài người tôi biết. Câu nào, lời nào cũng ắp ắp tình. Cũng cảm nhận tình từ đáy lòng tự nhiên tuôn ra.
Và những câu trả lời của anh cho thấy anh rất hạnh phúc trong mối tương tác giữa những tình cảm đó. Đời anh đúng là ngàn cánh hoa bay trong nắng gió. Quý lắm anh!
Thật tiếc khi mình chưa được gặp nhau để “Lai rai chén rượu giang hồ” anh Vân nhỉ!
Thật tiếc. Từ khi được cùng anh chia sẻ ý nghĩ nhau, tôi luôn đọc kỹ, đọc nhiêu của anh. Tôi đọc cho cả gia đình cùng nghe các ý nghĩ của anh. Rất muốn gặp nhau.
Tháng trước tôi đã định bay ra ngoài đó rồi! Tiếc, nhưng mà chưa gặp cũng đã gặp nhiều rồi anh Chiến…
Anh Chiến, tôi mới đi nội soi tầm soát. Báo anh hay và thăm anh. Trong thời gian lo bệnh cho mình, tôi nhớ anh nhiều. bạn thân!
Cầu mong mọi điều an lành đến với anh.
Con chào bác Chiến. Có thể đây là cơ hội duy nhất con được trò chuyện cùng bác ở đây. Gia đình bác và con có thời gian là hàng xóm khi xưa ở Tam Kỳ, bạn Nhiên con gái bác cũng là bạn đồng niên với con. Cơ duyên con được biết đến bác khi con đi học đại học và ở nhà một người anh thân quen tại quận Bình Tân, tp Hồ Chí Minh, con vô tình đọc được nhiều sách bình phẩm về Kim Dung của bác tại đây vì con cũng là một fan ruột… Xem thêm »
Cám ơn con. Vậy là ở cõi bên kia, bác sắp có thêm một người bạn để “Lai rai chén rượu giang hồ” về Kim Dung rồi.
Chúc con luôn bình an trong cuộc sống.
Anh ơi, tụi em vẫn luôn nhớ hình ảnh anh Chiến hào hoa, hát hay; nhớ những lần được anh Chiến dẫn đi ăn bánh bèo ở đường Trưng Nữ Vương, hình ảnh anh Chiến hát bài Ômê ly; và nhất lần anh sáng tác bài hát riêng cho Sở để đi dự Diễn đàn môi trường tại Huế; … Em không biết viết gì nữa…., cầu mong mọi việc sẽ diễn ra theo như ý nguyện của anh!
Trinh còn nhớ nhiều kỷ niệm hồi anh còn làm ở sở KHCN ghê ta! Gặp nhau là cứ “Chào anh Chiến” “Chiều ăn cháo”! vậy là đến chiều anh em kéo nhau đi ăn bánh bèo ở đường Trưng Nữ Vương. Mới đó mà nhanh ghê em nhỉ. 20 năm rồi!
Chúc Anh sẽ bước xuống sân ga mà mình muốn xuống, cỏi lành và an vui sẽ chờ anh nơi đó. Người đồng hương Quảng Nam của em??
Cậu ơi!Con chưa viết được dòng nào mà cảm xúc thì buồn vô hạn,nước mắt cứ vậy mà rơi ,con vẫn hiểu hai chữ Vô Thường , thương Cậu nhiều nhiều lắm ! Cháu dâu.
Con Xù con ba Hòa mẹ Huyền ạ
Lần cuối con gặp bác là đám cưới con cách đây 10 năm, vừa lâu và vừa mau. Con biết bác đã rất vui và bình tâm lắm lắm rồi, con chúc bác cứ mãi lạc quan để thưởng ngoạn hết niềm vui của kiếp này và chắc chắn một chu kỳ mới cũng sẽ đầy màu sắc hân hoan.
Con Xù
Ba Hòa con vừa mới ghé thăm bác hôm qua. Cám ơn bé Xù (bác thích gọi tên này!) còn nhớ đến bác Chiến. Chúc con và gia đình luôn được bình yên an lạc.
Bác Chiến
Thầy kính mến! Nếu em được thăm Thầy như những bạn ở VN thì vui quá! Em thiệt là ganh tỵ với mấy bạn được đi chơi với Thầy, “Ngồi Lại Với Nhau” vui ơi là vui!… Mỗi khi đọc Journal của Thầy em đều học hỏi được nhiều điều . Lần này Thầy nói đến lời kinh. Những năm trước em đi nhà thờ những ngày lễ vì con em học ở trường đạo. Em không cảm thấy mình phản lại đạo Phật vì em tin không phải vì vậy mà Phật sẽ phạt em vì em vẫn theo… Xem thêm »
Nếu những bài viết của thầy có thể giúp em học hỏi được đôi điều thì đó là hạnh phúc của người cầm bút. Huống chi người cầm bút đó lại là Thầy Chiến, phải không Như?!